Chị ấy đã giữ lại được hạnh phúc của đời mình

Chị ấy là Cúc Hương, hơn tôi 2 tuổi, năm nay vừa tròn 30, tuổi của một bông hoa đẹp đang tỏa sáng rực rỡ, căng tràn sức sống, vậy mà phải tìm mọi cách để giữ lại hạnh phúc cho cuộc đời mình?  Sở dĩ tôi nói vậy bởi vì thường trong hôn nhân, có muôn vàn lý do để người ta dần xa cách nhau rồi từ đó đi tới đỗ vỡ hồi nào không hay. Nhưng với chị thì không. Đó chính là lý do tôi muốn giới thiệu với bạn đọc câu chuyện này, vừa làm tấm gương cho mình vừa chia sẻ với các bạn một bài học để chúng ta suy gẫm.

(Ảnh minh họa: Internet)

Trước khi lấy chồng chị là một người con gái đẹp, thông minh, học Đại học Khoa học tự nhiên ngành Sinh, đã ra trường được 2 năm và đang làm cho một công ty dược, nhưng lương bỗng không cao. Vốn con nhà gia giáo nên từ lời ăn tiếng nói nhỏ nhẹ cho đến cách ăn mặc chị cũng rất kín đáo, nếp nhà ấy chị vẫn giữ từ khi bước vào giảng đường đại học cho đến khi chị đi làm rồi gặp Nguyên, một thanh niên lớn hơn chị 5 tuổi. Nguyên là một chàng trai thông minh, có chí tiến thủ. Anh không phải loại điển trai nhưng cao ráo và rất mạnh mẽ. Điểm mạnh của Nguyên chính là khả năng làm ra tiền, chưa vợ nhưng anh đã có căn hộ riêng để chuẩn bị xây tổ ấm. Tuy là một kỹ sư xây dựng làm cho một công ty lớn, rủng rỉnh tiền bạc nhưng anh sống rất chừng mực. Gặp được người trong mộng, tình yêu của họ nở hoa và họ nhanh chóng tiến đến hôn nhân. Nguyên không muốn vợ phải đi làm cực khổ mà đồng lương chẳng bao nhiêu. Anh cũng muốn vợ chồng nhanh chóng có con cái trong lúc tuổi còn xuân, điều kiện cần thiết cho  chúng mạnh khỏe, thông minh để dạy bảo chúng nên người sau này. Điều đó thì với một người học qua ngành Sinh, chị biết rất rõ nên đồng ý ngay. Hai đứa trẻ bụ bẫm – một trai một gái – xinh đẹp lần lượt ra đời. Một gia đình cực kỳ hạnh phúc khiến nhiều người phải thèm muốn, ước ao.

Có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc chị đang nắm giữ trong tay: Gia đình trung lưu, chồng làm lương cao, vợ chồng lại vừa có 2 con, nếp tẻ đầy đủ. Lấy chồng năm 24 tuổi, 6 năm trôi qua với chị thật nhanh. Mãi ở nhà lo việc gia đình, chăm con, lo cho chồng từng miếng ăn giấc ngủ chị đã quên nghĩ tưởng gì về thời xuân sắc ngày nào. Thế rồi một hôm chị “bừng tỉnh cơn mê” khi anh mang về tấm thiệp cưới. À, thì ra thiệp mời vợ chồng chị đi dự đám cưới của một đồng nghiệp nam trong công ty của Nguyên. Khá lâu  rồi chị chưa cùng đi dự một cuộc vui nào với chồng. Vốn yêu con, luôn muốn chăm con còn nhỏ nên chị thường để anh đi một mình. Chi cầm tấm thiệp đọc rồi hỏi anh:

–          Lâu rồi vợ chồng mình không đi đám cưới cùng nhau, kỳ này anh đưa em đi nha anh. Em gởi con cho ngoại trông giúp.

Nguyên nhìn chị rồi bình thản đáp:

–          Thôi khỏi. Mình anh đi là được rồi. Gởi con cho ngoại phiền phức lắm.

Chị ngạc nhiên nhìn chồng:

–          Anh sao vậy? Hồi cái Na thôi nôi, anh còn bảo em gởi con cho nội hoặc ngoại đi đám cưới với anh, lâu nay em mãi ở nhà lo gia đình…Em thấy mệt mỏi, muốn thay đổi chút không khí…anh lại gạt đi là sao?

–          Anh thấy…mình nên lo cho con, em à. – Nguyên nói và hướng ánh nhìn đi chỗ khác.

Một nỗi thất vọng trào dâng trong lòng, chị nhủ thầm: “Ừ…thì nên lo cho con…” rồi chị lặng lẽ bỏ vào phòng, ngồi thừ trên mép giường, Cái Na và cu Bin đã đi học mẫu giáo rồi. Bất chợt chị bước lại đứng trước chiếc tủ gương đựng quần áo, đứng lặng nhìn mình qua gương soi. “Cái gì thế này? Mình đây sao?” – Chị hốt hoảng khi nhìn một người phụ nữ hốc hác, da mặt nhợt nhạt kèm theo những nếp nhăn ở đuôi mắt. Nhưng đây mới là điều kinh khủng: Má chị xuất hiện hai vết nám lớn, trán hằn mấy đường nhăn mảnh nhưng không sâu, mái tóc không chải lòa xòa phủ xuống mấy đường nhăn khiến chị không tin đó chính là mình. Trời ơi! Cô Cúc Hương ngày nào sao lại ra nông nỗi này? Và chợt chị hiểu ra một điều: Chị đã hoang phí tuổi thanh xuân trong suốt 6 năm qua để làm tròn vai trò làm vợ, làm mẹ mà không hề nghĩ tới bản thân mình. Có lẽ không một người chồng nào muốn đi cùng một cô vợ má nám, da nhăn như thế đến đám tiệc hoặc một sự kiện quan trọng nào đó. Và chị lờ mờ hiểu ra cớ sự. Nhưng chị không trách chồng mà tự trách mình: Chị đã quá lơ là với bản thân, không biết chăm sóc, nâng niu nhan sắc trời cho, nhất là làn da mịn màng, trắng sáng ngày nào, để cho tàn tạ đến mức ngay cả chị cũng không tin nổi đó là làn da ai cũng ghen tị của mình thuở nào. Và một quyết định đã xuất hiện trong đầu chị, một quyết định không gì có thể lay chuyển nổi: Chị phải là chị như thời còn con gái.

(Ảnh minh họa: Internet)

Âm thầm, chị lên mạng tìm đọc các bài viết hướng dẫn làm đẹp, cách xóa nám, xóa nhăn, các trang mạng hướng dẫn dinh dưỡng…Và không đơn giản như chị nghĩ, phục hồi một làn da cực kỳ khó. Trước tiên là xóa nám, chị chọn một trong số các công thức được hướng dẫn trên mạng và làm theo cẩn thận vì chị biết rằng áp dụng các nguyên liệu tự nhiên đòi hỏi sự kiên trì, đừng mong ngày một ngày hai mà nám sẽ biến mất bởi dù sao cũng chỉ là chăm sóc da bên ngoài. Không phải chị không đủ tiền để đi spa nhưng chị muốn tự tay mình xóa dấu tích sau hai lần sinh nở. Và song song đó chị tìm hiểu thật kỹ các thương hiệu thực phẩm chức năng uống để trị nám và xóa nhăn da để trị nám và phục hồi da. Đây rồi, Collagen ADIVA, giọt vàng cho làn da sạm nám và đẩy lùi các nếp nhăn. Nhưng để lựa chọn thương hiệu này, vốn là người có học, chị xem thật kỹ nguyên liệu Collagen ấy từ đâu ra, nhập khẩu nước nào, có qua kiểm nghiệm lâm sàng hay chưa, trong công thức có những vitamin nào, có được phép lưu hành hay không…v.v…và rồi chị chọn thương hiệu này, uống đều đặn. Chị cũng không quên các bước dưỡng da sáng, tối. Phải nói rằng ý chí “phục hồi” nhan sắc của chị thật khủng khiếp. Và rồi hai tháng trôi qua, kết quả đầu tiên mà chị gặt hái là hai vệt nám lớn trên má đã mờ hẳn đi. Nhưng cái mà chị cho là thành công ngoài sự mong đợi lại đến từ làn da: Da chị mịn màng hẳn, không chỉ tươi tắn mà những nếp nhăn thì như có phép màu, biến đâu mất. Ôi, chị thầm cảm ơn Collagen ADIVA đã mau chóng trả lại cho chị làn da của thuở xuân thì.

–          Rồi sau đó thì sao hả chị? – Tôi hỏi người mẹ trẻ tuổi 30.

–          Tất nhiên là không quên son phấn để đẹp thêm ra. Và điều quan trọng là chị luôn dùng Collagen ADIVA để duy trì làn da căng mịn, xua đuổi nếp nhăn em à.

–          Thì vậy. Nhưng e muốn biết chuyện sau đó kìa. – Tôi tò mò.

–          Anh Nguyên hả? Hi hi…- Chị cười tươi như hoa – Ảnh rất kinh ngạc trước sự thay đổi “thần kỳ” của chị. Giờ đi đâu cũng muốn đưa vợ theo, tội cho ông bà nội – ngoại, giữ cháu mệt nghỉ!

Nghe giọng hài hước của chị, tôi bật cười. Ánh mắt chị trong veo nhưng ánh lên niềm kiêu hãnh của người vừa trải qua một trận chiến cam go và đã chiến thắng, đã giữ lại được hạnh phúc của đời mình.

(Ảnh minh họa: Internet)

Không ai có thể giữ hạnh phúc thay cho mình nếu phụ nữ chúng ta không biết gìn giữ làn da  trắng đẹp, mịn màng không nếp nhăn của tuổi thanh xuân. Và hãy nhớ điều này, không ai cưỡng được quy luật lão hóa của tự nhiên nhưng chúng ta có thể làm nó chậm lại bằng cách chăm sóc thật cẩn thận bản thân mình. Qua chuyện của chị Cúc Hương, các bạn nghĩ gì, còn theo cá nhân tôi thì đây là một câu chuyện đáng để chúng ta suy gẫm, các bạn nhỉ.

Congnguyen