Tôi sẽ là tôi, bình thường nhưng không tầm thường!

Là con người ai mà chẳng có tham vọng, ai mà chẳng có ước mơ về một cuộc sống xa hoa thành đạt. Để đạt được cái đích đến danh vọng này, mỗi ngày bạn đều phải nỗ lực không ngừng nghỉ, từng bước khổ sở bon chen với đời. Tuy nhiên con đường đi đến thành công phải vượt qua nhiều sóng gió, khó khăn, rất nhiều người đã bị danh lợi “đánh đổ” và chấp nhận “cúi đầu”, họ dần quên mất đi những giá trị cốt lõi bản thân và ngày càng lún sâu vào hố bùn “danh vọng”.

Tôi 22 tuổi đầy khát vọng, dám nghĩ và dám làm!

Tôi là Lan Anh sinh ra và lớn lên ở Bình Phước, từ nhỏ tôi chỉ sống với bà nội và anh trai vì bố mẹ tôi đều đã mất khi tôi vừa lên lớp 1. Tuổi thơ của 2 anh em tôi thiếu thốn tình thương của ba mẹ rất nhiều, cũng chính vì vậy mà bà nội luôn cố gắng mang tất thảy những điều tốt đẹp nhất cho chúng tôi.

Thuở nhỏ lúc còn cởi truồng tắm mưa, tôi có một cô bạn rất thân tên là Kim Nhã, gia đình cô ấy tuy không giàu có nhưng cũng thuộc tầng lớp trung lưu, bố mẹ đều là giáo viên dạy cấp 2 ở trường.

Kết thúc năm lớp 12, cô bạn của tôi được gia đình cho đi du học tại Singapore, còn tôi thì lên Sài Gòn theo đuổi con đường học tập.

Thời gian 4 năm ngồi tại giảng đường đại học cũng thấm thoắt trôi qua, tôi cũng đã tốt nghiệp chuyên ngành Quản trị kinh doanh với tấm bằng xuất sắc. Nhờ đó mà tôi dễ dàng xin chân vào một công ty có tiếng tăm về lĩnh vực thương mại điện tử.

Khi vừa mới ra đời và đi làm, tôi như một con ngựa non háu đá, luôn luôn học hỏi và khám phá, có những hôm tôi tự tăng ca để có thể nhanh chóng hoàn thành dự án mà cấp trên giao phó. Tôi rất ít giao du và đi chơi với mọi người, đa phần tôi chỉ biết tập trung duy nhất vào công việc.

Sau 2 năm cố gắng, tôi đã được công ty đề bạc lên chức vụ trợ lý kinh doanh. Cũng vì còn trẻ mà được lên chức cao nên tôi bị khá nhiều ganh ghét và đố kỵ, một vài lần nghe thấy những lời nói không hay từ đồng nghiệp nhưng tôi thì cũng chẳng để tâm mấy, vì miệng đời cay độc làm thế nào mình có thể ngăn cản nổi, nhiệm vụ chính của tôi vẫn là phải hoàn thành tốt công việc của mình! Vì tôi biết dù bản thân có cố gắng và nhọc lòng đến đâu cũng không thể làm hài lòng tất cả mọi người, chẳng thể đảm bảo rằng mình sẽ không bị ai đàm tiếu và ghét bỏ.

Rồi thất bại cũng len lỏi vào cuộc đời tôi ở tuổi 25…

Tình cờ vào một buổi sáng đẹp trời, tôi nhìn thấy một bóng dáng người quen thuộc rất giống Kim Nhã – cô bạn chơi thân với tôi từ lúc nhỏ đang sải những bước chân tự tin vào thang máy công ty, tôi cũng không dám khẳng định đó là Kim Nhã vì đã lâu rồi chúng tôi không gặp nhau.

3 phút sau tôi bước lên văn phòng công ty, tôi được sếp gọi vào phòng làm việc để giới thiệu một người cộng sự sắp tới sẽ cùng tôi thực hiện dự án mới ở Hà Nội, và người đó không ai khác chính là Kim Nhã.

Tôi khá bất ngờ, đôi mắt tôi xoe tròn nhìn cô ấy không chớp mắt vì không nghĩ sau 6 năm chúng tôi lại có thể gặp nhau ở đây, hơn hết bây giờ lại là đồng nghiệp của nhau.

Cô ấy xinh đẹp hơn trước rất nhiều, làn da trắng sáng, vóc dáng thon gọn quyến rũ, khuôn mặt tươi tắn được trang điểm một cách hài hòa, phong cách ăn mặc cũng rất thời thượng chứ không giống như tôi chẳng có từ nào khác để diễn tả ngoài 2 từ “giản đơn”.

Khi sếp giới thiệu xong, tôi định tay bắt mặt mừng chào Kim Nhã thì cô ấy chìa tay ra trước vào nói: “Chào bạn, mình là Kim Nhã, rất vui được gặp bạn, hy vọng sau này chúng ta sẽ hợp tác làm việc vui vẻ để hoàn thành tốt các dự án của công ty”.

Lúc đó, tôi chỉ biết cúi đầu chào lại và mỉm cười nhẹ, dường như cô ấy đã không còn như trước, cảm giác như là 2 người xa lạ chào nhau thật sự chứ không phải bạn thân lâu ngày được gặp lại.

Sau giờ tan ca, còn mỗi 2 chúng tôi ngồi đối diện nhau trong phòng làm việc, tôi đến bắt chuyện với Kim Nhã và hỏi “Cậu về hồi nào thế? Sao lúc sáng cậu gặp mình mà giống người lạ vậy?”

Kim Nhã đáp: “Mình mới về đây thôi, mình không muốn mọi người biết chúng ta là bạn bè rồi lại nói ra nói vào và bịa đặt nhiều chuyện không hay. Thôi mình bận rồi, mình đi trước đây.”

Nói xong cô ấy vội bước ra về, còn lòng tôi thì chùn xuống. Cứ ngỡ lâu ngày gặp lại đứa bạn thân thì sẽ có rất nhiều chuyện để nói, để hàn huyên tâm sự. Nhưng không, trái ngược với mọi viễn cảnh mà tôi nghĩ đến thì đó là cảm giác lạnh nhạt và thờ ơ của Kim Nhã.

Mặc dù mới vào công ty được vài ngày nhưng Kim Nhã rất được lòng mọi người ở đây, cô ấy lúc nào cũng là trung tâm chính của vũ trụ được mọi người quan tâm hỏi thăm, còn tôi đã làm ở đây 2 năm mà chưa từng một lần được như vậy. Kim Nhã giỏi giang, nhan sắc thì lại quá xinh đẹp, ăn nói thì khéo mồm khéo miệng, gu thời trang thì mặn mà thu hút mọi ánh nhìn chẳng chê vào đâu được.

Rồi 1 tháng dần trôi qua, dự án ngoài Hà Nội cũng mon men vào giai đoạn đầu. Một cuộc họp quan trọng với giám đốc được diễn ra để trình xuất các ý tưởng kinh doanh mới cho lĩnh vực thương mại điện tử. Kim Nhã đứng lên trình bày ý tưởng kinh doanh mới, sau khi trình bày xong thì mọi người đều vỗ tay tuyên dương và tán thành vì nó quá xuất sắc.

Riêng tôi thì đau nhói, đôi mắt ngấn lệ nhưng vẫn cố gắng kìm nén và nuốt nước mắt vào trong. Bởi lẽ ý tưởng dự án đó là của tôi, tôi giật mình nhớ lại vì tuần trước Kim Nhã đột nhiên sang nhà tôi và nói muốn ngủ lại, cô ấy bảo rằng bố mẹ đều đi vắng, nhà lại chẳng có ai nên muốn qua ngủ nhờ một hôm. Chính vì thế tôi cũng không đề phòng gì, bản phác thảo kế hoạch và ý tưởng dự án còn dở dang trên bàn, có lẽ vì thế mà cô ấy đã lén xem qua hết.

Thực sự tôi rất buồn, nếu đó là người khác thì tôi chẳng đau đến thế, còn đây là người bạn thân mà tôi cực kỳ trân trọng lúc nhỏ, trăm ngàn lần tôi cũng không dám mường tượng ra được điều này.

Lúc đó Sếp bảo tôi trình bày kế hoạch của mình, tôi hướng mắt nhìn về phía Kim Nhã, trấn tĩnh và nói: “Ý tưởng của Kim Nhã rất hay ạ, em tự cảm thấy bản kế hoạch của mình so với Kim Nhã thì không có gì mới mẻ và đặc sắc, em sẽ cố gắng học hỏi nhiều hơn ạ”.

Tất nhiên là khi không đưa ra được ý tưởng hay nào, mọi người và Sếp sẽ có cái nhìn khác về tôi, chắc chắn là thất vọng không ít, các đồng nghiệp khác thì cảm thấy tôi không có đủ năng lực để đảm nhận chức vụ này, không đảm nhận được dự án lớn này.

Mọi ánh mắt ngưỡng mộ đều hướng về Kim Nhã, ai cũng khen cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn giỏi giang, biết hòa đồng vui vẻ với mọi người. Còn tôi trong mắt mọi người chỉ là đứa ăn mặc lôi thôi, xấu xí, cứ cố tỏ ra giỏi và giờ thì đáng đời rồi đấy!

Lúc tan họp, tôi tìm gặp Kim Nhã và muốn nói chuyện cho ra lẽ, nhưng không ngờ Kim Nhã trở mặt 180 độ và bảo rằng không có bằng chứng gì thì đừng nói bậy!

Cũng đúng, tôi chẳng có bằng chứng nào cả, giờ tôi có nói gì cũng chẳng ai tin, có khi lại tự làm chính mình bẽ mặt lần nữa trước mắt mọi người. Có câu “Khi người ta đã ghét bạn thì có cố giải thích cũng bằng thừa, cách tốt nhất để minh chứng là hãy hành động”.

Tôi trở về bàn làm việc của mình với đủ đầy những cảm xúc rối loạn, còn phía bên Kim Nhã thì tràn ngập niềm vui, sếp quyết định để Kim Nhã đảm nhận kế hoạch phát triển dự án lần này, tôi thì chỉ là người phụ trách những việc lặt vặt bên ngoài.

Sau khi kết thúc dự án, tôi quyết định thôi việc vì cảm thấy môi trường ở đây không còn phù hợp nữa, có lẽ là tôi muốn trốn chạy với tất cả mọi người, không muốn nhìn thấy những người đồng nghiệp suốt ngày lời ra tiếng vào, luôn luôn tìm cách mỉa mai và chế giễu tôi. Đặc biệt là tôi không muốn làm việc chung với người bạn thân thuở nhỏ, người mà tôi từng trân trọng đã đâm một nhát dao với tôi như thế nào.

Ngẫm lại cuộc đời có quá nhiều thứ đáng sợ thật, đồng tiền danh vọng có thể khiến con người ta sẵn sàng từ bỏ những thứ tình cảm bạn bè hồn nhiên đáng trân quý đến như vậy, và hơn hết khiến họ vứt bỏ đi bản ngã của chính mình, dễ dàng bị danh lợi phù phiếm trôi nổi bên ngoài đánh bại.

Đừng thất vọng! Vì cuộc sống sẽ cho ta cơ hội thứ 2 đó gọi là “ngày mai”

Thôi việc ở công ty, tôi cũng không vội vàng đi tìm kiếm công việc mới, tôi nghĩ bản thân mình cần có thời gian đi đâu đó để thư giãn đầu óc, để tìm lại nhiệt huyết với công việc thuở nào. Thất bại này đã giúp tôi trưởng thành hơn nhiều, giúp tôi nhìn thấu được xã hội thu nhỏ ở công ty là như thế nào.

Dù bạn chỉ làm đúng phận sự của mình, dù bạn không gây thù chuốc oán với ai nhưng cũng bị đồng nghiệp căm hận và dè bỉu. Cuộc sống là vậy, có người gièm pha thì cũng có người ưu ái và đối tốt với bạn. Bài học lần này đã giúp tôi sống phải biết tự bảo vệ chính mình và đặc biệt là học cách không để tâm với những lời nói ác ý, cố tình bịa đặt của người khác.

Nghỉ việc được 1 tuần, tôi chỉ ở nhà đọc sách và thỉnh thoảng đi dạo một mình, nhâm nhi 1 tách cà phê, cuối tuần thì ghé qua nhà Phương – cô bạn thân lớp đại học. Hôm ấy tôi mua một ít trái cây qua nhà Phương thì thấy cô nàng đang chăm chăm vào cái màn hình vi tính xem hết món đồ này đến món đồ khác. Hỏi ra thì mới biết cô nàng đang săn sale ngày Black Friday – đại lễ giảm giá hốt hàng mỏi tay.

– Phương bảo rằng: “Lâu lâu mới có đợt sale sốc thì tranh thủ săn hàng mày ạ, mấy cái nhãn hàng thời trang, mỹ phẩm và nước uống làm đẹp hiếm lắm mới có cơ hội hốt được với giá vừa tầm tay đó.”

Tôi tò mò cũng bước lại xem có gì hay ho không mà con bạn tôi nó mê đến như vậy, nó nhìn tôi và bảo “Ê Lan Anh, sao nay mặt mày nhìn xuống sắc vậy, da mày bị sạm rồi kìa, còn nữa, sao mà khô khốc thế này?”

– Tôi đáp: “À dạo giờ có nhiều việc không vui, tao mới nghỉ làm nên…”

– Phương: “Vậy thì thời gian này dành thời gian tút tát lại nhan sắc đi, trước đây cứ suốt ngày dúi đầu vào công việc, nhan sắc không già không xuống cấp mới lạ đó.”

Cô nàng click chuột liên hồi, sau đó kéo cho tôi xem sản phẩm Collagen ADIVA rồi bảo đây là sản phẩm đang được rất nhiều người tin dùng, là sản phẩm có nguyên liệu Collagen Peptide đã được kiểm nghiệm lâm sàng và nhập khẩu trực tiếp từ Đức, hơn nữa được Bộ Y tế chứng nhận và cấp phép lưu hành.

[banner-ads product=”adiva”]

– Phương nói tiếp: “Bà chị họ của tao hôm trước có khoe da, bảo là nhờ uống Collagen ADIVA mà da mềm mịn hẳn ra, nếp nhăn ở đuôi mắt được làm mờ đi, hơn nữa các vệt nám trên má cũng được hỗ trợ đẩy lùi rất tốt. Để tao đặt cho mày và tao dùng thử nhé, nghe bảo 28 ngày là thay đổi nhiều lắm đấy. Dù sao đợt này cũng đang có chương trình khuyến mãi khủng mua 1 tặng 1 nè, ngại gì mình không thử chứ.”

Nói rồi bạn tôi click vào nút đặt hàng, tôi chỉ biết gật gù theo vì đối với mỹ phẩm làm đẹp thì tôi chẳng rành, còn Phương thì khác, trong làm đẹp thì nó là đứa sành sỏi nhất đấy!

Sau hôm ở nhà Phương nói chuyện, nó khuyên tôi đủ điều, nào là phụ nữ giỏi thì cũng cần phải trẻ đẹp, cuộc sống quá nhiều áp lực rồi, đừng tự chôn vùi thanh xuân của mình, hãy mỉm cười nhiều hơn, chăm chút cho mình nhiều hơn, làm việc đúng lương tâm và trách nhiệm của mình thì không sợ ai nói xấu hay ganh ghét, đố kỵ và hãm hại, cây ngay thì sợ gì chết đứng, dù mình có bình thường thì nhất định cũng không được tầm thường!

Cũng nhờ nó mà tâm trạng tôi tốt hơn nhiều, mỗi ngày tôi đọc sách để tân trang kiến thức cho mình nhiều hơn, cũng chăm sóc da đều đặn với Collagen ADIVA. Chỉ sau 2 tuần tôi thấy làn da mình mịn hơn, tươi sáng hơn, cảm nhận được nhiều nguồn năng lượng tích cực đang đến với mình mỗi ngày. Tôi có ứng tuyển ở một công ty nước ngoài và rất may là tôi đã vượt qua buổi phỏng vấn một cách dễ dàng.

Đến với môi trường mới, quen biết những con người mới vô cùng thân thiện, công việc thì đúng chuyên môn yêu thích nên tôi thích nghi rất nhanh chóng. Ở đây tôi được coi trọng hơn, được mọi người yêu thương và giúp đỡ nhiều hơn. Quả thật đúng, chỉ cần mình sống tốt thì trời xanh sẽ an bài.

Làm người đừng mong cầu rằng mình sẽ được tất cả mọi người yêu quý, bởi đến thánh nhân cũng có kẻ ghét huống chi là người trần mắt thịt. Chỉ cần bạn thật thà, chất phác, lương thiện, bao dung thiện đãi và làm việc đúng trách nhiệm bổn phận là đáng quý rồi. Đừng cố gắng giải thích tất cả, vì những người đã xem bạn là cái “gai” trong mắt thì có giải thích cũng bằng thừa. Tận tâm nỗ lực là đủ rồi!

Vạn thuở nhân sinh lắm gian xảo

Kiếp người ngắn ngủi cố leo cao

Tiền tài danh lợi hư mộng ảo

Giật mình thế sự thảy hư hao.

 

Click liền tay nhận ngay Combo khuyến mãi ADIVA siêu hot dịp Black Friday :

“Đu deal đỉnh – Đẹp độc đáo”

https://divashop.vn